Châu Thành tạo điều kiển bảo tồn và phát triển các làng nghề truyền thống
Từ khi ra đời từ chính nhu cầu thực tế tại địa phương, các nghề, làng nghề truyền thống đã đồng hành với người dân nhiều địa phương đi qua bao thăng trầm. Trong bối cảnh mới của xã hội, không ít làng nghề đang đứng trước nguy cơ mai một. Vì thế, để các nghề, làng nghề truyền thống phát triển bền vững, những năm qua, cấp ủy, chính quyền huyện Châu Thành luôn quan tâm, tạo điều kiện áp dụng nhiều chính sách ưu đãi của Nhà nước để bảo tồn và phát triển bền vững các làng nghề truyền thống trên địa bàn huyện.
Là một huyện có thế mạnh về nông nghiệp, bên cạnh việc tập trung đầu tư tạo bước đột phá về nông nghiệp, nông dân, nông thôn gắn với cơ cấu lại nền nông nghiệp. Địa phương còn đặc biệt quan tâm việc chuyển dịch cơ cấu kinh tế, trong đó đã tăng dần tỷ trọng các ngành công nghiệp, xây dựng, dịch vụ, thương mại, gắn với phát triển ngành nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao. Đặc biệt, địa phương chú trọng đến việc bảo tồn và phát triển các làng nghề hiện có là: Làng nghề rập chuột An Châu; Làng nghề may mùng, mền Bình Hòa và Làng nghề lợp lươn Cần Đăng. Qua đó, không chỉ góp phần giải quyết việc làm, nâng cao thu nhập cho người dân vùng nông thôn, mà còn bảo tồn và phát triển các làng nghề truyền thống.
|
|
Tại thị trấn An Châu, nghề sản xuất rập chuột có từ khoảng năm 1957 và được UBND tỉnh quyết định công nhận là “Làng nghề tiểu thủ công nghiệp Rập Chuột An Châu” vào tháng 10 năm 2007. Làng nghề rập chuột An Châu hoạt động mạnh tại ấp Hòa Long 1, thị trấn An Châu. Bên cạnh các sản phẩm chính là rập chuột làng nghề còn sản xuất và kinh doanh các sản phẩm khác như: rập rắn, rập ếch, lồng nuôi gà... Hiện nay làng nghề có 17 cơ sở sản xuất, mỗi ngày làng nghề ra thị trường trên 1.500 sản phẩm lớn nhỏ các loại, mỗi rập chuột có giá dao động từ 3.000 - 10.000 đồng tùy loại. Sản phẩm được tiêu thụ tại các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long và Campuchia. Làng nghề đã giải quyết việc làm cho khoảng 145 lao động tại chổ và khoảng 1.000 lao động vệ tinh ở trên địa bàn và các xã lân cận trong huyện, có thu nhập từ 70.000 - 200.000 đồng/ngày. Ông Võ Văn Sơn, Tổ phó Làng nghề rập chuột thị trấn An Châu cho biết, trước đây hầu hết các cơ sở sản xuất rập đều làm bằng thủ công nên số lượng sản phẩm làm ra ít, nhưng sau khi được công nhận làng nghề, được sự quan tâm hỗ trợ của địa phương và các ngành chuyên môn, các chủ sơ sở sản xuất đã mạnh dạng đầu tư máy móc, kỹ thuật, sản lượng làm ra tăng hơn trước. Ngoài ra, việc trang bị máy móc, thiết bị hiện đại góp phần giảm thiểu tai nạn lao động, chất lượng được nâng lên, từ đó uy tín của làng nghề được nâng cao, đời sống người dân ngày càng ổn định.
Còn tại xã Cần Đăng, nghề làm Lợp lươn đã có từ những năm 1975, và được Ủy ban nhân tỉnh công nhận “Làng nghề Lợp lươn Cần Đăng” vào tháng 08 năm 2017. Làng nghề lợp lươn hoạt động tập trung tại Ấp Cần Thới, xã Cần Đăng. Đến nay, làng nghề có khoảng 43 hộ tham gia sản xuất lợp lươn, chiếm 23,5% tổng số hộ dân trên địa bàn toàn ấp, giải quyết việc làm ổn định cho 650 lao động, thu nhập bình quân 2-3 triệu đồng/lao động/tháng. Ông Nguyễn Văn Dũng Anh ở ấp Cần Thới cho biết, trung bình mỗi tháng cơ sở của anh sản xuất khoảng 2.000 sản phẩm lợp lươn. Với giá bán 25.000 đồng/cái tại cơ sở, sau khi trừ các chi phí sản xuất gia đình anh lãi từ 8 đến 10 triệu đồng/tháng. Ngoài ra, cơ sở của ông Dũng Anh còn giải quyết việc làm cho khoảng 20 lao động địa phương, với thu nhập từ 2 đến 4 triệu đồng/người/tháng. Sản phẩm được tiêu thụ chủ yếu tại các tỉnh Cần Thơ, Sóc Trăng, Hậu Giang. Làng nghề lợp lươn Cần Đăng phát triển góp phần gìn giữ, phát huy ngành nghề truyền thống, giải quyết việc làm cho người dân địa phương.
|
|
Riêng “Làng nghề tiểu thủ công nghiệp may mùng, mền Bình Hòa” được UBND Tỉnh quyết định thành lập vào năm 2013. Ngay từ khi mới thành lập, Làng nghề có khoảng 20 cơ sở sản xuất – kinh doanh. Đến nay, Làng nghề hiện có khoảng 26 cơ sở sản xuất – kinh doanh, giải quyết việc làm cho trên 300 lao động tại chỗ và gần 1.200 lao động vệ tinh, với mức thu nhập ổn định từ 3 đến 5 triệu đồng/ người/ tháng. Những hộ dân sống trong khu vực của làng nghề, hầu như nhà nào cũng có một vài người biết làm nghề này. Ngoài các mặt hàng truyền thống như: mùng, mền, gối hiện nay làng nghề còn phát triển mạnh các mặt hàng như: chăn, ga, nệm, võng mùng, thú nhồi bông…không chỉ thế các sản phẩm quần, áo may sẵn cũng ăn theo mà phát tirển, dọc theo tuyến Quốc lộ 91 đoạn từ Cầu Bình Hòa đến cầu Út Xuân rất nhiều điểm mua bán quần áo may sẵn với đa dạng mặt hàng nhộn nhịp phát triển. Anh Ngô Phước Đa, chủ cơ sở sản xuất mùng, mền Đa Nhiễn, ấp Bình Phú I cho biết, sản phẩm mùng, mền làm ra được tiêu thụ quanh năm, chủ yếu tiêu thụ ở các tỉnh, thành phố Đồng bằng sông cửu long, các Tỉnh ở Tây Nguyên và Miền Trung, và nước bạn Campuchia, Thái Lan.
|
|
Để cho các làng nghề phát triển ổn định và bền vững, những năm qua, huyện Châu Thành đã triển khai thực hiện nhiều giải pháp duy trì, bảo tồn và phát triển các làng nghề truyền thống. Qua đó, góp phần giải quyết việc làm tại chỗ, nâng cao thu nhập cho lao động nhàn rỗi… Hoạt động sản xuất ở các làng nghề trên địa bàn huyện tạo ra nhiều sản phẩm, mẫu mã đa dạng, mang đậm nét văn hóa riêng của mỗi làng nghề. Nhiều cơ sở sản xuất mạnh dạn đầu tư trang thiết bị, khoa học - công nghệ vào sản xuất để nâng cao chất lượng sản phẩm. Hiện nay, các làng nghề hoạt động có hiệu quả, đã có 2.354 hộ tham gia sản xuất, tăng 241 hộ so với năm 2015, tạo việc làm ổn định cho trên 3.000 lao động tại chỗ và gia công tại nhà, với thu nhập bình quân từ 3-5 triệu đồng/người/tháng.
Có thể thấy, việc thành lập các làng nghề tiểu thủ công nghiệp truyền thống đã mang lại nhiều lợi thế rất lớn cho các hộ sản xuất kinh doanh, còn tạo điều kiện cho các chủ cơ sở có nơi giao lưu, học hỏi, chia sẻ kinh nghiệm, hỗ trợ vốn lẫn nhau. Bên cạnh đó, các cơ sở còn dễ dàng tìm đầu mối tiêu thụ, đầu ra cho sản phẩm, góp phần nâng cao năng suất, chất lượng, giảm giá thành sản xuất, xây dựng thương hiệu ổn định cho sản phẩm để tăng sức cạnh tranh. Bên cạnh đó, việc bảo tồn và phát triển các làng nghề hiện nay vừa mang lại lợi nhuận kinh tế, giải quyết việc làm cho lao động tại địa phương, mà còn bảo tồn được những giá trị văn hóa truyền thống đặc sắc được truyền từ đời này sang đời khác.
Trúc Phương